Vè cu li
Cu li cu li cu li
Cu trần cu khươu cu gì chẳng tha
Mồng mười giấy bổ tư ra
Dọn đường sơn thượng hỏa xa thông hành
Dọn đường từ Nghệ chí Thanh
Cu li tài bạc cho đành một nơi
Có đâu cam khổ hỡi trời
Những quân với lính nhiều người gian nan
Giặc Lào chưa đánh chưa an
Sức dân hàng tỉnh dọn đàng dăng dây
Lại về thưa với ông Xã
Cắt mươi tên dân lên đổi một lần việc quan
Kèo mà dân sự cơ hàn
Ngày thì tải nắng đêm càng tải sương
Bao nhiêu cam khổ chưa tường
Đêm nằm ngẫm lại mà thương cuộc đời
Bao chữ đặng chữ thảnh thơi
Nhàn du cho biết cuộc đời trong tay
Đường đi một chuyến sáu ngày
Vợ con ai nấy thường ngày thường trông
Đường đi biệt xứ xa xăm
Làm thuê một chuyến cũng làm ra ba
Đi lên xứ Mán ông bà
Dốc cao triêng nặng cha cha là sâu
Đôi hàng nước mắt thâm sâu
Dưới sảy tải lên chưa hết, trên đầu đã cảm và
Bệnh thời khi tỉnh khi mê
Khi ăn đặng chảo, khi chê không còn
Đường đi lách rú mà lòn
Trên đầu muốicắn, dưới đá nó còn lăn lại
Ra đi một nổi bùi ngùi
Chú thì nhớ vợ tui đây nhỏ nhà
Di lên sơn cốc kêu miền
Những ma độc cước cử kiêng răng còn
Lưa còn một nỗi cu li
Ông tra cũng bắt huống gì tui trai
Oi! Ba bốn anh em mình ơi
Gắng lấy mà làm, dọn đường dây thép đăng lên
Cho tới Lao bảo - bạc đồng trở ra
Mảng ló việc của việc nhà
Lương thì hai bát mà tiền ba mươi tám đồng
Vè công ơn Đảng, Bác
Mẹ ru con ngủ đi con
Mẹ ra nông hội họp bàn đấu anh
Trong con mặc chiếc áo lành
Nhờ ơn chính phủ đỡ đần cho con
Mẹ xưa đói khổ gầy mòn
Vì sưu vì thuế vì đòn địch Tây
Tô cao nên phải cấy cày
Vẫn nặng nợ lãi mà vay nợ nhiều
Làm ăn vất vả sớm chiều
Quanh năm vẫn đói vẫn nghèo cực thân
Cường hào địa chủ ác nhân.
Nó còn đánh đập muôn phần khổ đau
Thiếu từ củ chuối lá rau
Tháng ba năm Dậu càng sâu căm thù
Kể từ cách mạng mùa thu
Dân ta thoát khỏi ngục tù từ đây
Nay chừ có Đảng đánh Tây
Phát động quần chúng đêm ngày đấu tranh
Giảm tô cao, có áo lành
Mẹ ra nông hội họp hành vui sao
Ruộng công được cấp ba sào
Cha đi bộ đội tiến vào thủ đô
Cũng nhờ ơn của Bác Hồ
Ơn Đảng Lao động nêu cờ tiên phong.
Vè Quảng Trị
Đồng bào lẳng lặng mà nghe
Tôi kể chuyện về Quảng Trị lầm than
Năm tư hưu chiến thái hòa
Lấy sông Bến Hải vạch đòi sơn hà
Nghĩ rằng chiến trận Đông Hà
Đẩy lui đẩy tới tỉnh nhà rồi yên
Cộng hòa, Biệt động, Trâu điên
Ra công chống cự, tìm đường rút lui
Khổ cho dân chúng than ôi !
Mẹ bồng con dại khúc nơi đoạn trường
Kẻ thì tuồn chạy đường quan
Người thì bằng ruộng tìm đường mà vò
Khổ cho dân chúng than ôi !
Có người bị pháo, ô hô cuộc đời
Đã di thấu Huế đây rồi
Đoái nhìn chốn cũ hai hàng lệ rơi.
(Nguồn: "Văn học dân gian Quảng Trị"- Tập 1 - Sở văn hóa; Thông tin thể thao; Thư viện Quảng trị 1922)