Buổi tối, ông Tuyn đi soi cả bằng một cái đèn tự tạo rất lạ mắt. Thấy vật, lũ học trò vốn hay chừ đến hỏi ông:
- Thưa ông, đền làm bằng cái chi?
Ông ghét bọn nhỏ lấc cấc, bèn trả lời -Bằng há cộp. Lũ trẻ ngớ ngẩn tìm hết sách vở vẫn mù tịt. Hôm sau chúng hỏi lại, ông mới giải thích: Là đèn làm bằng hộp cá.
Lại có một chi đau máu dạ con ( dạ con: tử cung) hoảng quá, chị mời thầy cúng bái linh đình. Ông Tuyn qua thấy vậy, ghét lắm, bèn nói:
- Cho tui một mồi lửa là tui chữa hết bệnh.
Mọi người hỏi vì sao, ông đáp: - Cứ đốt dại đi dà mạ ( nhà mạ) cũng cháy, nữa là dà con ( nhà con)
(Nguồn: "Văn học dân gian Quảng Trị"- Tập 1 - Sở văn hóa; Thông tin thể thao; Thư viện Quảng trị 1922)