Ông Tuyn đi qua bốt cảnh sát Đông Hà. Nơi đây vốn ít người dám lai văng chứ đừng nói đến cả gan chơi khăm các ngài cảnh sát. Thế mà ông Tuyn dám dở trò quỷ kế. Ông gói sẵn một gói phân người, lẳng lặng ném qua bên bốt cảnh sát, rồi đi ra xa cách đó chừng vài mét làm động tác giả, tuột quần ngồi chùm hum. Một ông cảnh sát thấy vây, liền chạy tới chỉ tay quát tháo ầm ĩ, đòi bắt giam. Ông Tuyn đứng dậy:
- Dạ thưa, tui cứ tưởng ở đây cũng đi được, vì tui cảm thấy ngay cạnh bên bốt cũng có...
Viên cảnh sát quay lại nhìn và thấy đúng là có, nên đành chịu nhưng không quên hằm ông mấy câu. Còn ông, điềm nhiên sửa lại chiếc nón, ròi tủm tủm cười và đi ra khỏi khu vực bốt.
(Nguồn: "Văn học dân gian Quảng Trị"- Tập 1 - Sở văn hóa; Thông tin thể thao; Thư viện Quảng trị 1922)