Ông Tuyn thưởng về các làng nên thanh thiếu niên biết ông rất nhiều. Một lần ông về làng N, gặp một tốp thanh niên. Chúng giữ ông lại và thách đố:
- Ông ơi, chúng cháu xin đãi ông một chầu rượu, nếu như...
- Cái chi? - Ông hỏi
- Thưa ông, ở ngoài giếng kia có mấy cô gái đang tắm. Ông mà ra tận dể nhìn được tụi cháu xin hầu ông.
- Dễ ợt.
Nói rồi, ông bắt đầu thực hiện kế hoạch. Ông bẻ một càng cây bên đường làm gậy, đội nón, nhắm mắt lại, giả người lão mù. Cứ thế, ông bước lần mò đến cái giếng tận ngoài lùm cây rậm rạp. Các cô gái đang tắm thây ông già mù nên không sợ lại cười khúc khích. Ông Tuyn lần được đến giếng và nói:
- Các cháu ơi, ông khát nước quá, cho ông xin một miếng.
Một cô múc nước đưa cho ông. Ông uống một hơi xong, khà một tiếng thật mạnh mẽ thể hiện rất khoái trá. Đoạn mở mắt ra, tỉnh bơ nói:
- Cám ơn các cháu, chà nhờ miếng nước giếng mát quá mà ông sáng mắt ra.
- thấy thế, các cô gái đỏ mặt mắc cỡ, chạy trốn hết. Đám thanh niên phục mưu cao của ông và thực hiện lời hứa chiêu đãi ngay ông một chầu rượu.
(Nguồn: "Văn học dân gian Quảng Trị"- Tập 1 - Sở văn hóa; Thông tin thể thao; Thư viện Quảng trị 1922)