Có một chang trai đi ở mướn cho vợ chồng một lão nhà giàu. Bữa nào cũng vậy, ông chồng chỉ ăn cơm với thịt, cá, chả, trứng; còn phần ăn của anh trai cày thì chỉ bát cơm với dưa muối.
Một hôm anh chồng đi vắng, mụ vợ để phần cơm cho cả hai người. Cũng như mọi bữa, mâm cơm của chàng trai chỉ vẻn vẹn có một đĩa muối, còn mâm cơm của lão nhà giàu đầy những món ngon lành. Bữa ấy chàng trai về trước liền bế mâm cơm của ông ra tủ tỉ chén sạch. Mụ nhà giàu đi chơi về thấy vậy tức tối, mắng hỏi chàng trai:
-Tại sao mầy dám ăn cơm ông?
Chàng trai từ tốn trả lời:
-Con ở với ông, không ăn cơm ông thì ông ăn cơm với ai?
(Nguồn: "Văn học dân gian Quảng Trị"- Tập 1 - Sở văn hóa; Thông tin thể thao; Thư viện Quảng trị 1922)