Có một chàng trai mới cưới vợ hầu. Đêm đến, vợ chính kê giương ngay trước buồn vợ hầu. Người vợ hầu chờ chồng mãi, vừa ngáp dài vừa hò:
Thuyền ơi có nhớ bên không
Bến thì cứ ngóng cứ trông thuyền hoài
Anh chồng nghe tiếng hò của vợ hầu liền hò trả:
Thuyền thì nhớ bến đinh ninh
Muôn qua bên nớ sợ đồn kiểm lâm
Nghe hai người hò đối đáp nhau, không chịu nổi, người vợ chính hò rằng:
Đồn kiểm lâm đứng đó mà nỏ có chi
Muốn qua nộp thuế đây cho đi liền
Anh chồng nghe vậy ngao ngán trả lời:
Thuyền anh đáng giá chi mô
Em đòi nộp thuế e xiêu cái cột buồm
(Nguồn: "Văn học dân gian Quảng Trị"- Tập 1 - Sở văn hóa; Thông tin thể thao; Thư viện Quảng trị 1922)