Làng nọ có một người đàn bà nổi tiếng chua ngoa. Động một tí là mụ ngoác miệng ra chửi. Cả làng ai cũng ghét. Có một chàng trai định bụng sẽ trị cho mụ một trận.
Một bữa anh chàng thấy mụ di chợ bán khoai tía. Giữa đường mụ để rổ khoai xuống rồi chạy vô bụi cây. Chàng tia chạy ngay lại bưng rổ khoai hắt xuống hố rồi đi thẳng.
Trở ra thấy mất rổ khoai, lại thấy chàng trai đi trước không tự nhiên. Mụ chạy theo mắng chửi:
-Đồ ăn cắp, trả rổ khoai tía cho tau không tau đào mả thằng cha mi lên.
Chàng trai từ tốn tuột quần xuống tận đầu gối phân bua:
-Đó mụ coi cho kỹ đi! Của tui là củ khoai từ chứ không phải rổ khoai tía mà mụ nhìn lầm.
Trẽn quá, mụ ta cúi mặt đi thẳng.
(Nguồn: "Văn học dân gian Quảng Trị"- Tập 1 - Sở văn hóa; Thông tin thể thao; Thư viện Quảng trị 1922)