Hai ông bà nhà họ nuôi một thằng giữ trâu. Bữa nào thằng ở cũng chỉ ăn cơm với canh thừa, mắm thối. Một hôm nghĩ thương tình, bà chủ để giành cho thằng ở một bát canh, nhưng lãi chủ keo kiệt, tham ăn chén sạch không còn chút cặn. Bà chủ hỏi, lão chủ trả lời:
-Mình già yếu mình ăn, chứ hắn còn trẻ, còn dài ngày ăn.
Thằng nhỏ dắt trâu về nghe đặng. Hôm sau khi mở dày dắt trau đi ăn, hắn chỉ dắt con trâu mẹ, còn con trâu nghé cột lại chuồng. Thấy vậy lão chủ tức giận la mắng thằng ở. Nó thủng thẳng thưa:
-Thưa ông, con nghé còn nhỏ, còn dài ngày ăn.
(Nguồn: "Văn học dân gian Quảng Trị"- Tập 1 - Sở văn hóa; Thông tin thể thao; Thư viện Quảng trị 1922)