Ông Cửu Hoãn là một tay hò đối đáp nổi tiếng ở vùng Triệu Sơn, lại là người có học, thông nho, được phong hàm cửu phẩm. Đám hò nào không có Cửu Hoãn thì mất hào hứng.
Buổi hò hôm đó kéo dài từ đầu hôm đến gần sáng vẫn chưa bên nào chịu thua bên nào. Bạn hò cánh ông Cửu Hoán chắc mẩm sẽ ăn cánh bà Tùng cũng là một tay sành sõi trong làng hò. Đối qua đáp lại, bên tám lạng người nửa cân, thật là kỳ phùng địch thủ. Đột nhiên, cao hứng ông Cửu Hoãn buông lời
"Này em ơi ! Chớ mới buổi mai anh ngủ dậy
Chợt nhớ tới em.
Mà bưng chậu kiểng ra sân
Mỗi ngày kiểng kia xây lá hẹ
thì chín mười phần thương em"
Cánh đàn ông phe Cửu Hoàn đắc ý vỗ tay rần rần. Thật là hiểm! Đúng là tục mà thanh. Tiếng cười cợt tán thưởng chưa dứt, bất ngờ bà Tùng đáp lại :
"Chàng ơi ! Chở buổi mai em qua nhà chàng
Thấy bên ni nong kén, bên tệ nén tằm
Thầy với mẹ kêu ơi bầy trẻ mang chiếu rạ
cho chị bây nằm
Em đắp mền xuống chiếu ngó lên bàn thờ
Chớ kiểng mô xây ngoài nó, kiêng mô thờ trong ni ?"
Thật hết chỗ nói ! Câu hò trả thật đích đáng. Cánh đàn ông không thể nào trả lời lại được, nhiều anh bẽ mặt vội vã rút lui. Riêng Cửu Hoãn đứng như trời trồng. Nghe đâu về sau, cứ mỗi lần hát, thấy bà Tùng ở đâu ông vội lảng ra. Cuối cùng không chịu được, ông đành bỏ vào Quảng Nam để sinh sốn
(Nguồn: "Văn học dân gian Quảng Trị"- Tập 1 - Sở văn hóa; Thông tin thể thao; Thư viện Quảng trị 1922)