Trong một cuộc hò, có người đưa ra đề tài "một con chó, một con gà, một bóng trăng và một anh ưa một chị". Nếu hò cho nên vần và có ý nghĩa thì được thường 100 đồng. Trong lúc mọi người đang suy nghĩ thì bác Bài đã hò :
"Lắng tai nghe kê minh khuyển phệ,
Vầng trăng tỏ rõ vội xế đêm đông
Anh ra về rồi em có nhớ nghĩa anh không
Giấc mơ hồ điệp nhớ nghĩa vợ tình chồng mô đây".
Những người có mặt hôm ấy đều thán phục tài nghệ hò của bác Bài. Họ góp tiền thưởng thêm cho bác 20 đồng nữa ngoài phần thường 100 đồng của người thách hò.
(Theo lời kể của bác Nguyễn Bài, 67 tuổi, ở xã Triệu Sơn).
(Nguồn: "Văn học dân gian Quảng Trị"- Tập 1 - Sở văn hóa; Thông tin thể thao; Thư viện Quảng trị 1922)