Cách một ly con chỉ không biết
( cái thai nằm trong bụng mẹ)
Đi nhai, đứng ngậm, ngồi cười.
(cái đầu gối )
Đầu cao hơn mắt hai gang
Lưng thì đi trước, bụng chàng àng đi sau
( đầu gối, mất cả, ông chân, bung chân)
Hai người ở hai buồng
Ngô đi nhìn lại như tường căm cung
Đêm về sập cửa thả chông
Ngày thì với vợi đứng trông nhau hoài
(hai con mắt)
Hai cây, hai nhánh, mười cảnh
Xuống nước thì hẻo, để dành thi khô
( hai bàn tay)
Ít cũng nhiều, nhiều cũng ít
Không có chỉ mà cũng loạn lạc
(râu)
Một mẹ sinh được muôn con
Khi vui cuốn lại, khi buồn xổ ra
( đầu tóc )
Năm người ngồi lại một bàn
Kẻ lo việc nước, người toan việc nhà
Bốn người chịu tuổi lên ba
Còn ông cụ già tuổi mới tròn hai
( năm ngón tay trên bàn tay)
Trên một thớt, dưới một thớt đá
Giữa thà con cả thôn bón
( hai hàm răng và lười)
Từ đâu chỉ mất hai gang
Đi ra đâu làng nó biết con chi
Con chỉ ngó đã dị kỷ
Lung thì đi trước, bụng thì đi sau
( cái cảng chân)
Trên lông dưới lòng
Đến đêm thì lại nằm chồng lên nhau
( hai mí mắt)
Song song hai chiếc thuyền kinh
Rồng leo, bướm lượn, đóng đinh hai hàng
Mười người quân tử sang ngang
Tạt cả hai hàng ngồi dựa thuyền kinh
(bàn chân và đôi giày)
Ở đời chỉ bén hơn dao
Chỉ sâu hơn biển, chỉ cao hơn trời
( con mắt, con ngươi, vầng trán )
Trụi lùi lại, trắng phau phau, vàng ngau ngau
Đen thui thủi, trụi lùi lụi
( hàm răng)
(Nguồn: "Văn học dân gian Quảng Trị"- Tập 1 - Sở văn hóa; Thông tin thể thao; Thư viện Quảng trị 1922)