Ba mươi nhốt lại một lồng
Mười thì có mồng, hai mươi thì không
( ba mươi ngày trong tháng)
Bằng sợi gió, cả làng đo nỏ hết
Bằng cái bánh ít, trong thịt ngoài da
( cái mề gà)
Bầy gà trắng ăn tận núi cao
Đêm lao xao, ngày trốn biệt
(sao trên trời)
Đố thì giải cho được
Giải không được cho ăn bánh đòn
Cái chỉ hai đầu méo, giữa tròn hở anh
( mặt trăng)
Lớn vô, nhỏ chào mà ra
( nước lũ)
Một mẹ sinh đặng ngàn con
Trai có, gái có, tài khôn rõ ràng
Mặt trời đã xế vàng vàng
Con xa ngái mẹ lại càng thương thay
Cách nhau đã bốn năm ngày
Con lại gặp mẹ, mừng thay là mừng
(phiên chợ Cam Lộ)
Phận tôi là gái nữ nhi
Chồng tôi chưa có, con thì vạn thiên
Thương nhau tới kết nhân duyên
Hễ ai có bạc, có tiền ghé chơi
Thôi rồi, một lát, lại thôi
Người nam kẻ bắc duyên tôi hãy còn
( cái chợ)
Xanh xanh, đỏ đỏ, vàng vàng
Bắc cầu địa lý nằm ngang giữa trời
( cầu vồng)
(Nguồn: "Văn học dân gian Quảng Trị"- Tập 1 - Sở văn hóa; Thông tin thể thao; Thư viện Quảng trị 1922)