Ăn không lo của kho cũng hết.
Ăn ngó xuống, uống ngó lên
Bói ra ma, quét nhà ra rác.
Có tiền thì anh tôi
Không tiền thì anh ngồi tôi đi.
Có ông tôi mới gọi bà
Không ông tôi gọi bà già đi đâu
Cóc kêu nó thấu trời.
Cha già đi nuôi con mượn
Mẹ già thì sâu nước ăn.
Chạy lóc xóc không bằng góc vườn.
Chặt cây phải chặt trùng vào một chỗ
Đèo cây phải vác cho liền mặt phẳng.
Leo cây phải buộc cho chắc dây nài.
Chữ nghĩa bề bề cũng thua nghề trong tay
Dốt nát tìm thấy, bôống cây tìm thợ.
Đói thì đầu gối phải bò
No thì cái giò không muốn bước.
Đi buôn bữa lỗ bữa lời
Ra câu giữa vời bữa có bữa không.
Đừng lùi bước trước khó khăn
Đừng sầu muộn khi cùng đường.
Đừng làm bạn với con nhà gấu
Chớ làm quen với cháu nhà hùm
Chơi với chúng có ngày chúng moi gan.
Đừng mau phai như hoa toang-a-rát
Đường chóng bạc với vôi.
Đi khỏi nhà vấp rễ cây
Nên quay lại
Vừa nhồm dậy
Nghe con gà cục tác
Nên ở nhà
Ông bà ngày trước bảo thế.
Giêng hai khai môn lộn lạo
Gặp lười chớ hóa lười
Gặp hùi chớ lây bệnh bùi
Hãy biết giữ cái mồm cái lưỡi
Ăn ở cho nhiều người thương.
Khi nghèo ta đừng kêu van
Lúc có của ta chớ vỗ ngực.
Không đi làm thì nhặng xanh bây vào tay
Không đi làm thì ruồi trâu căn đục vào chân.
Lúa vàng vang thi vàng con mắt
Làm khách thì phải sạch bụng
Lửa gặp rơm
Chàng gặp nàng.
Mùa màng cơm nấu cấu xay.
Nuộc lại bát cơm.
Năm trước được mùa cau
Năm sau được mùa lúa
Nước chảy áo ào không hao bằng lộ mội.
Người ốm yếu ( mà) biết chịu khó làm gì cũng được
Người to béo ( mà) nhác chẳng làm được gì.
Nghe nhện giăng đầy mặt.
Người tốt nết đi qua
Dẹp mắt muốn liếc
Mũi thoảng mùi thơm muốn vớ.
Nhiều việc làm không hết
Ăn bật bạ nhiều thứ không béo, không khỏe
Nhiều người yêu không ra gì cả.
Nhà rộng lòng chật ta đừng thèm đến
Nhà chật lòng rộng ta muốn lại chơi.
Nhập gia thì phải tùy tục.
Nhứt cá cắn câu, nhì trâu đánh chắc.
Nhiều nghề cá trê húp nác.
Nhứt thì văn cho hay, nhì thì cầm cày cho vững.
Ông chánh ông phó không bằng ông ló ông tiền.
Sông tôi vực sâu mày đừng nuôi thêm cá sấu.
Trời keo con giông, mày dừng đem thèm sấm sét.
Trước ở ngoài sân
Sau lần vô bếp
Trước gió to đừng mang thêm bão tới.
Trâu một chuồng đừng bạng nhau
Bò một chuồng đừng nhìn gằm nhau.
Thông gia là bà con tiên
Ăn ở không hiền ra bà con quỷ
Thương nhau trải ẩu cũng tròn
Ghét nhau bồ hòn cũng méo.
Vàng bạc có gia, cấu cá theo buổi chợ.
Xách bầu phải xem quai
Địu con phải xem vải buộc
Làm có phải xem cán nắm.
(Nguồn: "Văn học dân gian Quảng Trị"- Tập 1 - Sở văn hóa; Thông tin thể thao; Thư viện Quảng trị 1922)