Anh ơi cầm súng trên tay
Đến khi bắn phải nhắm ngay quân thù
Người Miên, người Mọi, người Lào
Đều chung một ách lẽ nào bắn nhau
Anh ơi, dại gì súng Mỹ anh mang
Anh mang súng Mỹ biết làng hại dân
Bên kia dòng Hiền Lương để lại thương nhớ
Bên ni bờ cửa Tùng mang nợ nước non
Ngày đêm lòng thép héo hon
Mong sao ngày tháng trôi nhanh anh trở về
Bóng dừa năm xưa vẫn im mát
Nước sông Thạch Hãn vẫn rào rạc trong xanh
Vì ai phân rõ yên anh
Trai tim xe nửa sao đành em ơi
Các anh súng đạn cầm tay
Gặp nhau đánh trận bữa này
Đánh rồi ngẫm lại, đất nước ai đây mà giàng
Cầu Hiền Lương một nguồn một ngọn
Tình đôi ta chung trọn từ lâu
Nào ai tháo vác gỡ cầu tình ta khăng khít như dâu với tằm
Cầu Hiền Lương bên xanh bên đỏ
Cát cửa Tùng bên ni, bên nớ cũng nhớ thương
Vì ai cách ngỏ ngăn đường
Em đứng dưới rặng dừa miền Nam mong đợi
Răng vắng bóng người thương trở về
Chiếc nón che nghiêng nguồn riêng ai biết
Tội là tội thân chàng mà dạ thiếp lâm ly
Cớ làm sao mà chàng vác súng cho Huê Kỳ
Bắn vào ai chàng hỡi, ngọn cỏ cành tre ai muốn chàng đi lạc đường
Chim ơi chim qua cửa Tùng
Cho ta nhắm dùm trong nớ, rằng ở ngoài ni trăm nhớ ngàn thương
Nhớ càng xây dựng phố phường
Thương nên nối lại con đường vô Nam
Cho chàng đi lính bộ binh
Điệu tù đi ỉa, ngẫm mình sướng chưa?
Gặp anh súng đạn cầm tay
Gặp nhau đánh trận bữa này
Đánh rồi ngẫm lại, đất nước ai đây mà giàng
Chồng thương binh như hoa thiên lý
Cả hai đường em quý em yêu
Nhưng hoa chỉ có một chiều
Chồng thương binh em quý, em yêu suốt đời
Cờ giải phóng tung bay trên khắp trời Quảng Trị
Quân với dân ta không kể hy sinh
Quyết tâm một dạ chi tình
Đánh tan giặc Mỹ đem lại thía bình tự do
Dại gì súng Mỹ anh mang
Cầm cây súng Mỹ đốt làng bắn dân
Dãy Trường Sơn mịt mù khói lửa
Sông Thạch Hãn lệ ứa căm hờn
Anh ơi mau kịp đầu đơn
Tòng quân nhập ngũ kẻo giang sơn đợi chờ
Dốc trên đèo có khi trèo khi trụt
Lưng gồng gánh nặng chút chẳng than van
Chị em ơi gánh công tải gạo lên chỗ chiến trường
Để cho bộ đội ăn no mà đánh thắng
Chi em miềng ở hậu phương vững bền
Đêm khuya nghe tiếng ai than khóc
Hay mẹ trông con nhiều nổi lầm than
Biết răng chừ bạc nó thành vàng
Sơn hà thống nhất thiếp với chàng gặp nhau
Đêm khuya vợ rỉ tai chồng
Sợ e giặc tới mình không còn gì
Bây chừ tui nói mần ri
Mình lo đánh giặc tui nuôi con cũng đành
Giặc đến nhà đàn bà phải đánh
Trai tể như chàng lại trốn tránh tòng quân
Một mai dây công không thành, danh không toại
Thiếp hỏi tuổi xuân chàng làm chi
Gương oanh liệt nêu trong lịch sử
Máu anh hùng còn rực nét son
Anh ra đi rửa nợ nước non
Dù bỏ xương nơi trận địa, tiếng hãy còn ngàn thu
Hạt gạo trắng tinh nặng tình cá nước
Em mong sao hạt gạo khỏi ướt đừng rơi
Đem nay em giả gạo xong rồi
Gánh bồ chuẩn bị ngày mai lên đường
Hởi các bạn đầu xanh tuổi trẻ
Nhớ đến con người mạnh khỏe vui tươi
Nhớ đến điều ăn, tiếng nói, tiếng cười
Ai hay mô quân thù tàn bạo giết người tuổi xuân
Khi giới tôi tân không bằng toàn dân đoàn kết
Đánh lại quân thù thà chết cũng cam
Con Hồng cháu Lạc nước Nam
Quyết không làm nô lệ cho Mỹ Pháp tham tàn bấy lâu nay
Không ra đi thì đâu lòng tổ quốc
Anh ra đi thì dào dạt nhớ em
Thôi thì duyện đẹp đôi bên
Em ở nhà giúp hội phụ nữ, anh chiến đấu khỏi phiền lòng em
Lá cờ đỏ là trang máu đào của chiến sĩ
Ngôi sao vàng năm cánh Á, Âu, Mỹ, Úc, Phi,...
Sống thời hưởng tự do độc lập
Thác dưới bóng Quốc kỳ danh vẫn còn thơm
Làm cho tỏ mặt nam nhi
Dù xả thân dưới lá Quốc kỳ cũng cam
Lòng dặn lòng non mòn biển cạn
Dạ tạc dạ đá nát vàng phai
Vì dầu trúc mọc thành mai
Dân ta quyết một dạ, chớ nghe ai phinh phờ
Mấy chục năm vào rù ra tội
Năm Bắc hai miền ngày đợi đêm trông
Nhớ ơn Cách mạng thoát khỏi cùm gông
Ở trong vòng Mỹ Thiệu khác chi cá chậu chim lồng đau thương
Máy mươi năm trời biết bao xương rơi máy đổ
Biết bao nhiêu cực khổ mới có ngày hôm nay
Cùng nhau đoàn kết nắm tay
Đưa phong trào lên sôi nổi hưởng ngày tự do
Mấy lâu ni con còn ôm vú mẹ
Hòa bình rồi mong lẹ gặp cha
Sao anh không bỏ súng về nhà
Con thơ cứ nhắc hỏi đến cha em buồn
Mẹ già cuốc đất trồng khoai
Nuôi con giết giặc đêm ngày gian lao
Dù cho áo rách sờn vai
Nắng sương cực nhọc một hai không sờn lòng
Mẹ xa con vì bom vì đạn
Vợ xa chồng vì nạn chiến tranh
Giong tay lên kêu với trời xanh
Em đây chưa bao lăm tuổi mà nhiều lần gian lao
Một giọt máu đào hơn ao nước lạnh
Anh nghe ai mà bàn lạnh hương tàn
Mẹ già vô thở ra than tàn con ơi?
Muối ba năm còn mặn
Gừng chín tháng còn cay
Mẹ già vô thở ra than
Theo chi cái lũ tham tàn con ơi
Muối ba năm còn mặn
Gừng chín tháng còn cay
Ai dù xuyên tạc lung lay
Trị Thiên ta ơn Đảng, lòng này thủy chung
Muốn lúa tốt khoai tươi nhờ sức người vun xới
Muốn hòa bình thế giới cần tranh đấu dẻo ai
Đường hạnh phúc ngó đã lâu dài
Quyết tâm xây dựng tương lai mới vững bền
Nạn chiến tranh gây nên tang tóc
Cảnh điều tàn chết chóc đau thương
Sơ tàn ra đi mẹ một ngã, con một đường
Chồng thời xa vợ, những cảnh đau thương đêm ngày
Sông Hiền Lương bên bồi bên lở
Có bảy nhịp duyên nợ xa nhau
Bên Nam gió thảm mưa sầu
Em quyết đấu tranh thống nhất để đón chuyến tàu vào Nam
Sông Hiền Lương một nguồn một ngọn
Tình đôi ta nghĩa trọn từ lâu
Cùng chung tắm gội một dòng
Nước sông lùa mát rượi nhưng lòng nóng ran
Sông Hiền Lương một nguồn một ngọn
Tình đôi ta nghĩa trọn từ lâu
Dù cho âm mưu Mỹ Diệm dành noốc phá cầu
Tình ta khăng khít như dâu với tằm
Sông Hiền Lương em thương em nhớ
Bởi vì ai cách trở đò ngang
Đôi ta mỗi kẻ một đàng
Thương nhau không lẽ không sang được đò
Đứng bên ni Bình An, nhìn sang bãi Cát Sơn Thủy Bạn
Ruột thắt từng chặng, muối xác vào lòng
Nào ai vui vợ vui chồng
Còn em nghĩ tới miền Nam ruột thịt đang nhuộm vết máu hồng uất căm
Tám năm khói lửa lan tràn
Ai gây chinh chiến Việt Nam đau lòng
Người mất vợ, kẻ lừa chồng
Bỏ đàn con trẻ giữa dòng bơ vơ
Đưa năm ba tuổi dại khờ
Chiến tranh lửa đạn, ngây thơ biết gì
Người thời đau đớn chia ly
Chồng Nam vợ Bắc cũng vì chiến tranh
Tiết đến xuân sang, nhà em vui bắp rang, rau luộc
Đọc thư Bác Hồ thức suốt canh thâu
Đầu xuân em thách mấy câu:
Xuân sang cày bừa anh vượt, phân bón hoa màu em tăng
Tiếng ai hát bên kia sông
Nghe dịu dàng êm ái
Tưởng đò anh bát lái sang ngang
Trách ai ngăn lôi trở đường
Để thiếp ôm lòng vò vỏ trông đợi bóng chàng lại qua
Tin tưởng mai sau nhịp cầu ta nối lại
Bến Hải Vân xuôi dòng, đây đó một lòng kẻ lại người qua
Ánh sáng đôi bờ mát mái người đưa
Tình mẹ con như non như nước
Tình nhà nghĩa nước để lại cho ai
Âm mưu Mỹ Ngụy chia cắt đất nước lâu dài
Mẹ con ta không để Tổ quốc chia hai đau lòng
Thà như cau rụng đầu mùa
Còn hơn để giặc bắt đưa súng cầm
Tháng bảy vừa qua răng anh không ghé về nhà chung sống
Em ở nhà trông ngóng anh về
Làm chi cách biệt phu thê
Theo phường Mỹ Thiệu mọi bề gian lao
Thường thường đến vụ đông xuân
Lo cơn gió rét ùn ùn kéo vô
Nhưng rồi thóc đổ đầy bô
Lòng dân ấm lịa nộp tô trong ngoài
Toàn dân ca hát muôn bài
Hậu phương sản xuất giúp ngoài tiền phương
Lằng quê hớn hở khôn lường
Ăn no đánh mạnh đuổi phường xâm lăng
Trăng trên trời khi tròn khi khuyết
Nước dưới sông tiết đục tiết trong
Dân Hiền Lương muôn thở một lòng
Nhớ ơn Cách mạng, nhớ công Bác Hồ
Trời cao lồng lộng, biển rộng thênh thang
Xa anh cách mấy dặm đường
Con sông Bến Hải đôi đường lệ rơi
Trời mưa to không lo ướt áo
Cởi ny-lông chàng cho gạo ráo khô
Miễn là gạo kịp nhận vô
Nuôi bộ đội đánh Mỹ giữ cơ đồ nước non
Về đây anh, đồng xanh đang chờ đợi
Về đây anh thắng lợi hưởng chung
Về đây cho em yên dạ, mẹ vui lòng
Trước xứng người con yêu tổ quốc, sau xứng đáng người chồng của em
Về đi anh đồng xanh đang đợi
Về đi anh, thắng lợi đang gần
Về đi anh, chính phủ khoang hồng cho anh
(Nguồn: "Văn học dân gian Quảng Trị"- Tập 1 - Sở văn hóa; Thông tin thể thao; Thư viện Quảng trị 1922)